Bước chân Mỹ Nguyệt nhanh chóng chạy ra ngoài, ngó đông ngó tây tìm hình bóng của Diệp Chính Thần. Bước đền gần ngã rẽ, anh đã đứng đó đợi cô từ bao giờ, vẻ mặt điềm nhiên, nhìn thấy cô thì sáng bừng lên, mỉm cười nhẹ nhàng. Cô cười rạng rỡ, chạy nhào vào lòng anh, úp mặt vào trong lồng ngực đang dang ra chào đón mình, hưởng thụ mùi hương thoáng mát mà chỉ trên người anh mới có.
Diệp Chính Thần ôm trọn lấy cô trong vòng tay mình, người cô nhỏ bé được anh bọc lấy trong lòng, anh cảm thấy cô thật mong manh, không dám siết chặt tay.
Mỹ Nguyệt ôm eo anh, ngẩng đầu lên hỏi.
"Sao anh lại đến đây vậy ạ?"
Diệp Chính Thần nhẹ nhàng, xoa đầu cô nói.
"Đến đón em đi nhận quà."
Mắt cô bỗng chốc sáng bừng lên, chân nhỏ nhảy lên mấy lần, kích động hỏi lại.
"Thật ạ? Quà đâu ạ?"
Diệp Chính Thần mỉm cười, bình tĩnh tâm trạng của cô lại nói.
"Đi rồi em sẽ biết."
Gì mà phải thần bí vậy nhỉ? Quà thôi mà anh cũng phải làm cho bí mật đến vậy luôn hả?
Hai người nhanh chóng lên xe, Diệp Chính Thần chở cô đi lấy quà, dọc đường nhiều lần bị Mỹ Nguyệt gặng hỏi nhưng anh vẫn là nhất quyết không hé răng nửa lời. Miệng cũng kín thật đấy.
Đi tầm 15 phút, anh dừng xe trước một khuôn viên lớn. Cả hai cùng xuống xe, Mỹ Nguyệt vừa nhìn xung quanh vừa hỏi.
"Chỗ tràn ngập mùi tiền này là chỗ nào ạ?"
Anh bật cười, xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730983/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.