Bầu trời tối tháng 9 có hơi se lạnh, hai người ở trong vòng tay của đối phương, đưa nhiệt độ của bản thân để sưởi ấm cho nhau.
Mỹ Nguyệt ôm chặt Diệp Chính Thần, mũi vẫn sụt sịt, nước mắt thì đã ngừng nhưng tâm trạng thì vẫn còn bối rối, bám chặt lấy anh không muốn buông ra. Diệp Chính Thần vừa ôm vừa vỗ về an ủi cô, anh đưa tay ôm lấy hai bên má vì khóc mà hồng lên của cô.
"Ngoan, không khóc nữa nhé."
Mỹ Nguyệt cọ đầu vào lồng ngực anh, gật nhẹ một cái, tâm tình hình như có chút bình tĩnh hơn. Anh mỉm cười nhìn cô, xoa xoa cái đầu nhỏ rồi lấy từ trong túi ra một thứ gì đó.
Diệp Chính Thần nhẹ nhàng nâng khuôn mặt của cô ra khỏi lồng ngực mình, mỉm cười.
"Em phải nhận quà sinh nhật năm nay nữa chứ."
Mỹ Nguyệt còn chưa phản ứng lại, trước mắt cô đã hiện lên một sợi dây chuyền lấp lánh. Cô ngạc nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn sợi dây chuyền cũng trở nên phát sáng, long lanh nhìn chăm chú
Sợi dây chuyền anh đưa đến trước mắt cô là một sợi dây bạc, mặt dây chuyền là một hình tròn, bên trên có hai ngôi sao nhỏ được đính đối xứng nhau, giữa hai ngôi sao là viên kim cương nhỏ làm nổi bật hơn.
Mỹ Nguyệt còn đang chăm chú ngắm nhìn sợi dây chuyền, không rời mắt khỏi, Diệp Chính Thần mỉm cười nhẹ nhàng, cầm sợi dây chuyền vừa đeo lên cho cô vừa nói.
"Sợi dây chuyền này là anh tự thiết kế riêng cho em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730984/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.