Con đường đầy người đi lại, xe cộ cũng lướt đi vội vã. Ánh mặt trời từ lúc này đã bắt đầu rơi xuống phía Tây chân trời.
Mỹ Nguyệt nắm tay Diệp Chính Thần, chạy từng bước, dù chân cô có xước ra đau đến nhíu lại đôi chân mày, cô vẫn cố mà bước đi, không muốn dừng lại.
Diệp Chính Thần sớm đã để ý thấy gót chân cô vì đi giày cao gót mà xước ra, đỏ lên màu máu. Cả hai đã chạy được một lúc rồi, anh không muốn cô đi bằng đôi chân đỏ ửng máu kia, anh dừng chân lại.
Mỹ Nguyệt thấy Diệp Chính Thần đứng lại thì quay đầu lại, anh đã quỳ một chân xuống, cẩn thận xem xét gót chân cô rồi nói.
"Em cởi giày ra đi, anh đi mua cho em đôi khác nhé."
Lời nói nhẹ nhàng chiều chuộng như em bé, Mỹ Nguyệt không nói gì mỉm cười. Làn gió nhẹ hướng từ phía biển xa kia bay vào mái tóc cô, làn gió đưa mái tóc bay lên phấp phới. Mỹ Nguyệt chỉ tay ra biển nói với anh.
"Chúng ta ra đó đi anh."
Thấy Mỹ Nguyệt ngang bướng không nghe lời, Diệp Chính Thần cũng chỉ đành bất lực, còn chưa kịp nói gì đã thấy cô thực hiện một loạt động tác nhanh nhẹn. Cô tháo ngay đôi giày cao gót ra, bước trên đường bằng đôi chân trần của mình, đi nhanh về phía bãi biển, khuôn mặt rạng rỡ như đứa trẻ được đi chơi.
Diệp Chính Thần thở dài, mỉm cười bước theo sau cô, cẩn thận để ý nền cát có vật thể gì mà cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730977/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.