Diệp Chính Thần dừng xe bên ngoài công viên, xuống xe đi tìm hình bóng quen thuộc của mình. Đưa mắt nhìn một hồi, rất nhanh, anh đã nhìn thấy Mỹ Nguyệt, cô còn đang bận đánh trận trên điện thoại, không hề để ý đến xung quanh. Anh mang theo khóe miệng cong lên vui vẻ bước tới trước mặt cô.
"Anh đến đón em."
Mỹ Nguyệt ngơ ngác mất năm giây, khó hiểu nhìn Diệp Chính Thần. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì, anh đã cầm túi xách của cô lên, trầm giọng nói.
"Đi thôi em."
Đi? Đi đâu cơ? Anh có thể gợi ý cho em hiểu rõ ràng hơn được không? Cô không hiểu gì mà nghe lời anh và đi theo như thế có phải bị ngốc quá không?
Không đâu. Cô vẫn là đi theo anh, ngốc thì ngốc thôi, anh cũng đâu có chê đâu, bản thân cô cũng thích thế.
Một lúc sau, cả hai đến dưới chỗ để xe. Mỹ Nguyệt vừa bước ra khỏi xe, cô chính thức đờ đẫn...
"Anh nói, nơi có cảm hứng hơn... là đây ạ?"
Mỹ Nguyệt quay qua nhíu mày hỏi lại Diệp Chính Thần, khó có thể tin vào hiện thực. Anh vừa khóa xe vừa đi lại chỗ cô, bình tĩnh gật đầu như đúng lắm.
Mỹ Nguyệt thì ôm đầu khó hiểu....
Nơi có cảm hứng mà anh nói lại là công ty của anh? Anh có nhầm lẫn gì không vậy? Cô là muốn tìm linh cảm cho bản nhạc chứ không phải tìm nguồn hứng thú với công việc. Sao lại phải đến công ty của anh làm gì trời?
Thấy Mỹ Nguyệt có vẻ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730970/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.