Vừa về đến trước cửa nhà, Lâm Nam từ trong nhà xông ra, đằng sau có thêm hai người thằng em nữa, thấy Mỹ Nguyệt vừa bước đến cửa nhà, kéo phắt cô lại đằng sau lưng, trừng mắt nhìn Diệp Chính Thần. 
Ánh mắt này phải nói là không hề thân thiện chút nào. Ba ông anh thì cả ba đều làm cái mặt hằm hằm nhìn Diệp Chính Thần. Không thể làm gì được, Diệp Chính Thần chỉ có thể đứng giơ tay xin thua, không muốn cô khó xử. 
Mỹ Nguyệt thấy ba ông anh quá đáng quá rồi, tay khoanh trước ngực, mỉm cười đầy sát khí. 
"Còn muốn đứng đây nữa em sẽ cho các anh biết thế nào là lao động chân tay trong ngày Tết, có tin không?" 
Nghe đến đây, cả ba như chạm phải công tắc, động tác quay người đi nhanh chóng. Vẫn là phải để cô ra tay mới chịu nghe lời. Nếu không muốn bị Mỹ Nguyệt hành hạ lao động thì tốt nhất nên an phận, không thì mệnh lệnh lao động chân tay của ông nội rất nhanh sẽ hạ lên người ba người các anh. 
Được cô đứng ra bảo vệ, Diệp Chính Thần vui vẻ, mặt mày rạng rỡ, không để ý ba con người đang căm phẫn đằng kia, tiến lại xoa cái đầu nhỏ của cô, biểu ý khen thưởng. 
"Nhớ để ý điện thoại nhé." 
Ý của anh là sẽ nhắn tin cho cô hả? Cái người này, nói thẳng ra thì mồm mọc nhọt hay gì? 
Mỹ Nguyệt gật gật đầu rồi nhìn anh ra về. Đúng lúc này, Huyền Thanh cũng đi về đến nơi, nhưng chỉ có một mình. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730957/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.