Trong vòng chưa đầy 5 phút, hai cô em gái bị hai thằng con trai dẫn đi, lại còn ngay trước mặt mà không ông anh nào kịp phản ứng lại. Điều này vậy mà có ngày lại xảy ra thật. Hai thằng kia lại còn không chút do dự "bắt cóc" hai đứa em gái duy nhất trong nhà rồi rời đi mà không thấy có lỗi chút nào? Có còn là người nữa không!!!!
Ba ông anh bơ vơ bị bỏ lại nhìn theo bóng lưng của hai đứa em mình, còn chưa kịp cản thì mọi chuyện đã xảy ra rồi. Hai đứa này là muốn gián tiếp hại chết anh mình hay sao? Để ông nội với các bác các cô chú biết, ba thằng con trai này khẳng định là đi đời chứ gì nữa.
Mặc kệ ba người nào đó chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn, gào khóc trong lòng, Mỹ Nguyệt được Diệp Chính Thần nắm tay kéo đi, bước chân rất nhanh, chân dài thì giỏi lắm hay gì? Một bước của anh cũng phải bằng hai bước chân của cô rồi. Nói là bước nhanh nhưng với Mỹ Nguyệt thì không khác gì là chạy bộ cả, hơi thở bắt đầu gấp gáp, có chút không theo kịp anh.
Để ý thấy Mỹ Nguyệt đang gắng sức chạy theo mình, Diệp Chính Thần đi chậm lại, quay đầu nhìn cô, mỉm cười trêu chọc.
"Mèo chân ngắn?"
Mỹ Nguyệt nhìn ánh mắt cố ý trêu mình của anh thì xù lông, chân dừng lại phồng má giận dỗi, hất phắt cái tay đang nắm ra, chân đứng im không động đậy, đôi mắt lườm lườm anh trông vừa đáng yêu vừa buồn cười.
Diệp Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730956/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.