Đi xe tầm hơn hai tiếng đồng hồ,cuối cùng cũng đến quê của ông cụ. Đó là một ngôi làng nhỏ, họ đỗ xe ô tô gọn vào chỗ trông xe, rồi đi bộ vào làng. Ngôi làng bình dị, đan xen những mái nhà thấp thấp xan xan nhau, còn có luỹ tre to ngay trước cổng làng. Đây chính là hình ảnh đặc trưng cho làng quê.
Mọi người có lẽ đều thắc mắc, không biết nơi nào đã sản sinh ra một con người tài giỏi và kiên cường như ông cụ
Nghĩa. Họ chắc không thể ngờ được, đó chỉ là một nơi bình dị, đơn sơ như này.
Ông cụ vui vẻ đi phăng phăng tiến vào từng lối đi quen thuộc, dẫn đường cho cả đoàn, vừa đi vừa giới thiệu lại từng chỗ thân quen của mình cho con cháu mình. Dừng lại trước một cây sấu to, ông ngước lên nhìn rồi quay lại nhìn đứa con cả mình.
"Bằng này, còn nhớ cây sấu này không? Còn muốn xem tên lửa trên đấy không?"
Lâm Bằng sực nhớ ra điều gì đó, che mặt ngại ngùng.
"Bố ơi, con xin bố đó, đừng nhắc lại chuyện đấy nữa mà.
Ngược lại sự tha thiết muốn câu chuyện đi vào dĩ vãng, mấy đứa trẻ lại nháo nhào lên hóng hớt, muốn ông kể lại cho bằng được. Lâm Quốc Nghĩa bật cười, nhớ lại rồi vừa cười vừa kể.
"Nó à, lúc đó còn nhỏ, nghe ông kể về tên lửa của nước ngoài thì thích thú rồi nghĩ thế nào, lại trèo lên ngọn cây sấu, bảo ở trên đấy nhất định sẽ nhìn thấy tên lửa."
"....". Một khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730958/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.