Mấy người Mỹ Nguyệt cùng đi ra ngoài xe của Diệp Chính Thần đã đỗ cách cổng trường một đoạn. Huyền Thanh vừa đi vừa hứng khởi.
"Hahahahaha, nhìn cái bản mặt của anh ta lúc cuối chạy đi mà cười muốn chết, hàng pha kè mà còn tưởng mình là hàng chính hãng hay gì, cười chết tao rồi."
Huyền Thanh vừa nói vừa kéo tay Mỹ Nguyệt, hưng phấn vừa đi vừa cười. Mỹ Nguyệt ở một bên bất lực nhưng cũng không nói gì, cũng thấy hả hê vì trừng trị được kể nói bậy nào đó.
Mỹ Nguyệt đột nhiên nhớ ra. Diệp Chính Thần đang đi cạnh cô sao? Sao anh ấy biết được chuyện ở trường. Mỹ Nguyệt nghi ngờ rồi quay qua hỏi Huyền Thanh.
"Mày lại đi mách lẻo với anh ấy?"
Bị Mỹ Nguyệt liếc mắt nhìn, Huyền Thanh chột dạ kéo lấy tay Mỹ Nguyệt làm nũng.
"Hì hì, vì một tháng trà sữa của hai đứa. Đừng tức giận mà."
Biết ngay cái đứa bạn mình không có tốt đẹp gì khi cười cười như vậy, nhưng Mỹ Nguyệt cũng chỉ đành bất lực, để cho Huyền Thanh tung tăng đi trước.
Diệp Chính Thần đi đằng sau Mỹ Nguyệt đột nhiên tiến lên phía trước, hơi cúi đầu xuống để sát với đầu cô, giọng trầm ấm.
"Còn có con chó nào quanh quẩn em không?"
Chó? Ai là chó cơ? Anh ấy đây là muốn ám chỉ ai cơ? Mỹ Nguyệt đơ người một chút rồi mới nhận ra từ ẩn dụ mà
Diệp Chính Thần dùng để chỉ Lưu Quang Hùng. Nói người khác là chó, anh cũng ác quá đi ha.
Mỹ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730834/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.