Buổi tối tại thành phố ồn ào và náo nhiệt, ánh đèn điện chiếu sáng khắp nơi, người người tấp nập đi lại trên đường phố, tiếng cười nói, tiếng xe cộ trộn lẫn. Trong không khí nhộn nhịp ấy, có hai người im lặng chìm trong thế giới của riêng họ.
Mỹ Nguyệt và Diệp Chính Thần trầm lặng không nói gì, tâm tình phức tạp xen lẫn bối rối, không khí né tránh bao trùm lấy hai người. Diệp Chính Thần đưa Mỹ Nguyệt về đến nhà cô, quay sang nhìn cô vẫn đang bối rối về những lời vừa nãy anh nói. Diệp Chính Thần thở dài, nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu Mỹ Nguyệt.
“Đừng vội, từ từ nghĩ. Anh đã đợi em 5 năm rồi, đợi thêm chút nữa cũng không sao hết. Vào nhà đi. Ngủ ngon”
Mỹ Nguyệt đỏ mặt, cúi đầu nhẹ nhàng gật đầu đáp lại.
“Ừm, anh cũng ngủ ngon.”
Nói xong, Mỹ Nguyệt bước vào nhà, đầu không dám quay lại nhìn.
Sáng hôm sau, Mỹ Nguyệt có tiết học lúc 2 giờ chiều. Mỹ Nguyệt nhìn đôi mắt gấu trúc của mình trong gương, bất lực thở dài, nói là không nghĩ ngợi, nhưng cô làm sao có thể không nghĩ được. Từng câu từng chữ Diệp Chính Thần nói với cô ngày hôm qua in sâu vào tâm trí của Ly Mỹ Nguyệt, khiến cô cả tối không thể ngủ được, vừa nhắm mắt đã nghĩ đến hình ảnh Diệp Chính Thần, trong đầu toàn là anh ấy.
Vừa đến lớp, Mỹ Nguyệt đã nhìn thấy Huyền Thanh ngồi đợi từ bao giờ, ánh mắt hóng chuyện thể hiện rõ trên khuôn mặt. Huyền Thanh đợi Mỹ Nguyệt ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3722763/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.