Mỹ Nguyệt ngồi trước chiếc bàn học nhỏ trong phòng, lười nhác lau qua mái tóc dài vừa mới gội xong, rồi để kệ cho nó tự khô. Mỹ Nguyệt mở máy tính lên để làm nốt bài luận văn mà giảng viên giao tuần sau phải nộp.
Điện thoại Mỹ Nguyệt hiện lên mấy dòng tin nhắn. Mọi người trong lớp đang bàn tán nhau vì thông báo lễ hội trường sắp diễn ra để kỉ niệm ngày nhà giáo. Mỹ Nguyệt chỉ đọc lướt qua thông báo, thấy không quan trọng lắm nên cũng để kệ và tiếp tục chỉnh sửa luận văn. Bỗng nhiên, Mỹ Nguyệt nhận được cuộc gọi video từ Huyền Thanh. Vừa mới nghe máy, Mỹ Nguyệt còn chưa kịp nói gì, Huyền Thanh đã tới tấp nói.
“Nguyệt, đọc tin nhắn nhóm lớp chưa? Định đi thật hả? Mà sao bọn này biết được mày biết chơi piano hay vậy? Mày nói hả? Mày định đi thật hả? Sao mày không nói gì với tao vậy? Thấy bọn nó nhắn tao còn giật mình nữa đấy…”
Mỹ Nguyệt ôm đầu, giơ tay ngừng lại cái loa đang oang oang của Huyền Thanh, cau mày khó hiểu hỏi lại.
“Piano gì? Tao có làm gì đâu.”
Huyền Thanh ngơ ngác.
“Hớ? Bọn trong lớp nhắn tin là mày đồng ý biểu diễn piano trong ngày kỷ niệm nhà giáo mà? Không phải mày tự đăng ký à?”
Mỹ Nguyệt im lặng, ngơ ngác nhìn lại Huyền Thanh, mở tin nhắn nhóm lớp ra đọc. Quả thật, lớp trưởng thông báo lễ hội và cả việc Mỹ Nguyệt đồng ý diễn piano cho lớp trong ngày chào mừng ngày nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3721873/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.