Thời gian bên cạnh Diệp Chính Thần là thời gian Mỹ Nguyệt cảm thấy bản thân được sống đúng nghĩa nhất. Tình cảm dần trở nên lớn hơn qua từng ngày. Năm lớp 11 ấy, Mỹ Nguyệt hầu như ngày nào cũng đến tìm Diệp Chính Thần, nụ cười cũng nhiều hơn tất cả những năm trước đây cộng lại. Ánh sáng trong cuộc đời của Mỹ Nguyệt đột ngột đến như vậy, cũng nhanh chóng biến mất như thế.
Một hôm khi tan học, Mỹ Nguyệt như mọi ngày định đến tìm Diệp Chính Thần thì gặp một người phụ nữ trung niên. Cô ấy nói mình là mẹ Diệp Chính Thần. Không biết hai người đã nói với nhau điều gì...
Từ hôm đó trở đi, Mỹ Nguyệt không còn đến nhà Huyền Thanh chơi và tìm Diệp Chính Thần nữa. Khuôn mặt của cô trở nên thiếu sức sống, u ám như trước đây. Huyền Thanh hỏi tại sao, Mỹ Nguyệt chỉ nói rằng không muốn đến nữa, không nói thêm bất cứ lời giải thích nào. Diệp Chính Thần không thấy Mỹ Nguyệt đến, không nhận được bất cứ hồi âm nào từ cô, vừa lo lắng, vừa có chút tức giận.
Chiều hôm ấy, Diệp Chính Thần đích thân đứng chờ Mỹ Nguyệt ở cổng trường, muốn hỏi cho rõ lý do. Mỹ Nguyệt nhìn thấy Diệp Chính Thần thì muốn bỏ chạy, nhưng bị anh nhanh chóng bắt lấy.
Diệp Chính Thần nắm chặt cổ tay Mỹ Nguyệt, ánh mắt vừa tủi thân vừa khó hiểu, gặng hỏi cô.
“Tại sao em không muốn đến gặp anh nữa?”
Mỹ Nguyệt im lặng, không tính trả lời, chỉ cố vung tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3721871/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.