Anh nhẹ bước đến bên cạnh giường ngủ của cô, Âu Tư Đình ngồi đối diện với Đường Di, nhìn ngắm cô khi cô đang ngủ say. Ánh đèn lờ mờ chiếu sáng vào góc phòng, làm nổi bật nét đẹp dịu dàng của Đường Di. Khuôn mặt trắng mịn của cô như đẹp hơn trong bóng tối, tóc dài mượt được phủ lên giường trang trí mềm mại.
Tiếng đồng hồ lặng lẽ thở dài, như lời thì thầm của thời gian vô tận. Âu Tư Đình không dám thậm chí rung động một chút, chỉ ngồi im lặng để ngắm nhìn vẻ đẹp tinh khôi của Đường Di trong giấc ngủ. Đôi mắt sáng trong giấc mơ, như hai viên ngọc sáng lấp lánh, hòa quyện cùng ánh sáng mờ dần của bóng đèn lọt vào trong phòng.
Vẻ đẹp yên bình và thiên nhiên tạo nên một không gian thanh tịnh, khiến cho Âu Tư Đình không muốn phá vỡ bằng bất kỳ âm thanh nào. Anh chỉ muốn ngồi đó ngắm nhìn hình ảnh thanh lịch của Đường Di, để trong lòng lưu lại khoảnh khắc đẹp đẽ và bình yên như thế, mãi mãi không phai.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Vừa tờ mờ sáng Đường Di đã dậy vệ sinh cá nhân cho bản thân tươm tất rồi mới đi xuống dưới nhà.
Âu Tư Đình ngồi dài trên sô pha, mà hình như là đợi ai đó thì phải.
Cả hai ăn sáng xong, Âu Tư Đình mới hỏi.
- Hôm nay cô…ehem… em có đến trường học không?
Đường Di nhìn anh rồi chậm rãi trả lời.
- Không có.
Âu Tư Đình đột nhiên đứng lên rồi bước vòng qua phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573063/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.