Buổi chiều yên bình đang dần buông xuống, ánh nắng ấm dần nhạt phai và lan tỏa khắp căn phòng của Đường Di, tạo nên không gian ấm áp và tĩnh lặng.
Đường Di nằm trên giường, dường như chìm vào sự yên bình của không gian, cô nhìn những tia ánh nắng chiếu qua cửa sổ, tạo nên những bức tranh ánh sáng mơ mộng trên bức tường. Cô cảm thấy bình yên và thoải mái, những căng thẳng và lo lắng trong suy nghĩ dần tan biến.
Những cuốn sách đặt trên giá sách nằm gọn gàng, nhồi nhét đến cùng nhưng vẫn tạo ra một cảm giác mỹ quan và tinh tế. Cái bàn nhỏ bên cạnh giường được dọn dẹp kĩ lưỡng, không còn dấu vết của sự lộn xộn như mọi khi.
Không khí trong phòng lúc này thật thanh bình và yên tĩnh, tiếng chim hót nhẹ nhàng từ ngoài cửa sổ khiến Đường Di cảm thấy gần gũi với thiên nhiên.
Cô thả lỏng cơ thể trên chiếc ghế êm dịu, và nhìn ra trời xanh biếc qua cửa sổ, cảm nhận sự bình yên và an lạc trong tâm hồn. Đây là khoảnh khắc hiếm hoi mà Đường Di tìm thấy sự yên bình và hài lòng trong cuộc sống bận rộn của mình.
Nhưng chưa yên bình được bao lâu, từ điện thoại của cô tiếng reo vang lên inh ỏi, Đường Di bật ngồi dậy đi đến cái bàn nhỏ nơi cô để chiếc điện thoại.
Nhìn vào màn hình, là id của anh trai cô. Cô khẽ động mi mắt rồi ấn nút nghe máy.
- [ Di, hiện tại em có tiện gặp anh không?]
- Dạ… được.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573064/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.