Chạy được một khoảng thời gian, thì cuối cùng cũng về đến nhà. Âu phu nhân thành thục mà đánh lái vào bên trong hầm đỗ xe.
Cả ba người bước xuống xe. Âu phu nhân đi trước, còn con trai và con dâu thì đi phía sau bà.
Âu Tư Đình từ lúc trên xe cho đến xuống xe bây giờ, anh vẫn một mực nắm chặt tay Đường Di, anh như sợ cô sẽ bị người khác rinh đi mất vậy.
Đường Di lúc này thì không nghĩ được nhiều như thế. Hôm nay ở trường cô đã quá tổn thương rồi, nên giờ phúc này Đường Di không thể tiếp thu thêm bất cứ điều gì ngoại trừ đóng tiêu cực.
Trong căn phòng khách u ám, Mọi người lúc này đã ngồi chỉnh tề trên sô pha. Nét mặt của mọi người rất phức tạp, nhất là Đường Di, nó như là con dốc nghiên đưa cô đi đến bờ vực thẳm.
Tâm trạng của từng người lúc này điều rất không tốt. Đường Di ngồi yên lặng không nói chuyện, Âu Tư Đình ngồi cạnh bên cũng cảm thấy lo lắng. Mẹ Âu cũng chả khác con trai mình là bao, bà cũng rất lo lắng cho cô.
- Di, con vẫn ổn chứ?
Đường Di ngoảnh mặt lên nhìn mẹ, cô lắc đầu rồi mới từ trả lời:
- Dạ, con vẫn ổn ạ.
- Con á, có việc gì thì hãy cứ thoải mái chia sẻ với mẹ và chồng con, mọi người luôn luôn ủng hộ và đứng về phía con, con đừng mãi tự bản thân gồng gánh như vậy nữa, có được không con?
Đây là lời thật lòng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573062/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.