Ai có thời gian cùng ngươi thảo luận chuyện này?” Yến Thanh Tiêu lần thứ hai tránh tay hắn ra, “Tự ta sẽ đi, ngươi đừng có đụng vào ta!”
Lăng Huyền Thư không tránh được phát cáu, “Ngươi nghĩ ta thích chạm vào ngươi à?”
Sắc mặt Yến Thanh Tiêu đột nhiên thay đổi, cắn răng nói: “Ngươi nói cái gì?”
Lăng Huyền Thư dời mặt đi chỗ khác, “Nơi này rất nguy hiểm, rời đi trước hãy nói.”
“Nguy hiểm sao ngươi còn chạy vào?” Yến Thanh Tiêu không nghe theo, “Ngươi không muốn có bất kỳ liên quan gì với ta mới đúng, sao còn phải hết lần này tới lần khác dây dưa với ta?”
Lăng Huyền Thư không thể nhịn được nữa quát: “Ta còn vì sao hả!”
Yến Thanh Tiêu ngây người, “Ngươi…”
Lăng Huyền Thư ảo não cau mày, “Ta biết chắc chắn ngươi rất hối hận ba năm được mời tới Thái…” Thấy Yến Thanh Tiêu làm dáng muốn nổi giận, Lăng Huyền Thư nửa đường sửa lời nói, “Quý phủ nhà hắn, nhưng với ta mà nói, chuyện đó…”
“Ngươi câm miệng!” Yến Thanh Tiêu bỗng dưng ra tay kìm chặt gáy Lăng Huyền Thư, “Cái ta hối hận chính là ngày đó không có giết chết ngươi!”
Lăng Huyền Thư có hơi dao động, lập tức cười cười, “Ngươi muốn giết ta?”
“Ý muốn giết ngươi sao có thể dừng lại trong một hai lần?” Yến Thanh Tiêu chậm rãi nắm chặt năm ngón tay, “Ta không nên để ngươi sống thêm ba năm.”
Lăng Huyền Thư không giãy dụa không chống cự, nhìn thẳng vào nơi sâu trong đáy mắt Yến Thanh Tiêu, “Ngươi ra tay đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183050/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.