Đệ tử Ẩm Huyết Giáo vừa thấy giáo chủ bỏ chạy, thì vừa đánh vừa tìm đường lui.
Mọi người đâu chịu để cho bọn chúng trốn thoát, hô hào đuổi theo, đặc biệt trong đó có Lưu Chưởng Môn đang liều mạng muốn tới gần Hỏa Phong nhưng vẫn không thể đến gần. Chạy dẫn đầu đã gấp đến đỏ cả hai mắt, ngoại trừ Hỏa Phong ra thì không thấy những người khác, “Hỏa Phong, ngươi đứng lại đó cho ta, trả mạng lại cho con trai ta!”
Liễu Nương cũng tính đuổi theo, lại thấy đám người Lăng Huyền Uyên không nhanh không chậm thu kiếm, nghi hoặc: “Mấy vị không đuổi theo sao?”
Lăng Huyền Thư chậm rãi đến gần Thiệu Dục Tân liếc nhìn một cái, “Thiệu nguyên chủ cũng không vội, thì chúng ta cần gì phải gấp gáp.”
“Ta đã dặn dò đệ tử bố trí tầng tầng trạm gác, ” Thiệu Dục Tân nói, “Bọn chúng không thể thoát khỏi Lạc Trần Nguyên.”
Lăng Huyền Thư nhíu mày, ” Ta lo nghĩ quá rồi.”
“Nhìn nội công của hắn cũng chẳng cao thâm cho lắm, ” Lăng Huyền Dạ nghĩ không ra, “Sao mà người trên giang hồ đồn đãi về hắn ghê gớm thế nhỉ? Uổng cho ta còn phải kiêng kỵ hắn.”
Lăng Huyền Uyên hồi tưởng lại lúc vừa đánh nhau, “Công phu của Hỏa Phong xác thực không xuất thần nhập hóa như trong truyền thuyết, được cái khinh công cao hơn nhiều người thường, muốn bắt được hắn cũng không phải chuyện dễ.”
Lăng Huyền Sương võ xuống cái ót Lăng Huyền Dạ, “Nếu nội lực của hắn thâm hậu, thì sẽ chẳng dùng các thức hao tổn nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183048/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.