Chương 14: Có chép đáp án không?  “Bao nhiêu điểm?” Trần Thượng Chu cau mày.  Phùng Thanh chớp chớp mắt, lặp lại một lần nữa: “ Ngữ Văn 73, Toán 52, tiếng Anh 34…”  Lông mày của Trần Thượng Chu càng dính chặt vào nhau: “Học kỳ trước thì sao?”  “Ngữ Văn 80… Toán 59… tiếng Anh 46…” Phùng Thanh lí nhí nói.  Nói xong, cậu ngẩng đầu lên lén liếc nhìn Trần Thượng Chu.  Sau đó, Phùng Thanh thấy Trần Thượng Chu dường như đang nghiêm túc suy nghĩ xem làm sao cậu lại thi ra được cái kết quả thế này. Anh bị điểm số của cậu làm cho sốc đến nỗi mãi chẳng thốt ra được câu nào.  Phùng Thanh muốn mở miệng nói vài lời để xoa dịu bầu không khí một chút, nhưng vừa hé môi liền chạm phải ánh mắt của Trần Thượng Chu nhìn qua. Vì thế Phùng Thanh lại lập tức ngậm miệng lại.  Cậu cảm thấy Trần Thượng Chu hình như có hơi tức giận.  Nhưng mà… cậu cũng chưa từng nói mình học giỏi… từ trước tới giờ cậu luôn nằm trong nhóm trung bình khá của lớp… chẳng qua là Trần Thượng Chu chưa từng hỏi cậu thôi…  Phùng Thanh lại nhớ đến giọng điệu của Trần Thượng Chu khi nãy lúc anh nói Tôn Hàng đáng bị mẹ đánh.  Không lẽ Trần Thượng Chu cũng định đánh cậu? Anh ấy sẽ đánh cậu kiểu gì? Trần Thượng Chu thực sự trông giống kiểu sẽ ra tay thật đấy! Anh ấy còn có thể một chọi hai cơ mà! Hơn nữa trong hai năm nay, Trần Thượng Chu đã cao lên vù vù, hiện tại anh đã cao hơn cậu hẳn một cái đầu!  Phùng Thanh còn đang lo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nha-dung-gio-phi-muc-nhat/4663382/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.