Trong lớp màn xanh, hai người nằm ngửa không nói gì.
Trong phòng vẫn để lại một ngọn nến, ánh lửa màu vàng nhạt nhảy lên, tăng thêm một chút ấm áp cho bóng đêm đen kịt yên tĩnh.
Dưới ánh nến mờ tối, Tô Vãn Đường nhìn về phía Tề Vân Mộc.
Hắn nhắm mắt, nhưng nàng ấy biết hắn cũng chưa ngủ.
"Phu quân."
Quả nhiên, Tề Vân Mộc nghe tiếng mở mắt ra, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Tô Vãn Đường yên lặng dịch sang phía hắn, mãi đến lúc chạm tới hắn, nàng ấy vòng tay ôm lấy eo hắn: "Phu quân, ta có lời muốn nói với chàng."
Không đợi Tề Vân Mộc mở miệng, Tô Vãn Đường tiếp tục nói: "Chuyện thuốc tránh thai là có lý do."
Tề Vân Mộc: "Nàng nói đi."
Tô Vãn Đường dừng một chút, nói: "Nếu phu quân biết, sao không hỏi ta?"
"Không phải nàng nói là có lý do à?" Tề Vân Mộc bình tĩnh nói: "Vả lại ta cũng vừa mới biết, chưa kịp hỏi."
Nếu lúc nàng ấy trở về không phải vẻ mặt như vậy, chắc chắn hắn vừa gặp sẽ hỏi nàng ấy.
"Ồ." Tô Vãn Đường.
Cũng thật bất ngờ, vậy mà hắn lại không tức giận.
Lại là một hồi trầm mặc ngắn ngủi, sau đó Tô Vãn Đường nói: "Phu quân, Nam Hào lập Thái tử mới, xóa tên tiền Thái tử."
Đồng tử Tề Vân Mộc co lại, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Vãn Đường.
Mặc dù chỉ vẻn vẹn một câu ngắn ngủi, nhưng hắn đã mơ hồ có thể đoán ra ẩn ý bên trong.
Thư hàng của Nam Hào là tiền Thái tử Đồ Sơn Hoàng ký kết, cho dù gã ta đã bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041226/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.