Buổi trưa, Tô Vãn Đường vừa bước ra ngoài doanh trướng đã nhận được bẩm báo, nói Tề Vân Mộc tới doanh trướng của Tần Thống lĩnh, hai người trò chuyện vui vẻ, đến bây giờ còn chưa ra.
Tô Vãn Đường nhướng mày: "Thật sự là trò chuyện vui vẻ?"
"Vâng."
Trong mắt Tô Vãn Đường lóe lên vẻ mờ mịt.
Vừa rồi vẻ mặt Tề Vân Mộc như kiểu chuẩn bị đi gây sự, sao có thể trò chuyện vui vẻ với Tần thống lĩnh? Nếu thật sự có thể biến gió lốc thành mưa phùn nhanh như vậy, nàng ấy nhất định phải học hỏi kinh nghiệm của Tần Thống lĩnh, xem hắn ta vuốt lông kiểu gì.
Đi đến ngoài doanh trướng của Tần Thống lĩnh, Tô Vãn Đường nghe thấy giọng Tần Thống lĩnh truyền đến: "Tóm lại, tướng quân của chúng ta là nữ trung hào kiệt, sau này tướng quân được thiếu chủ điều vào phủ Lãng Vương, từ đó lại càng phi thường hơn! Đúng rồi, Tề đại nhân có biết tướng quân thành tướng quân như thế nào không?"
Tề Vân Mộc dịu giọng nói: "Không biết."
"Tề đại nhân không thấy đấy thôi, hôm đó thiếu chủ tới quân doanh, trong quân tổ chức lôi đài thi đấu, tướng quân cầm trường thương trong tay giữ vững một lôi đài, tư thế hiên ngang, vô cùng uy phong." Tần Thống lĩnh nói đến đây còn chưa đã nghiền: "Lúc ấy ta cũng lên, nhưng chưa tới ba mươi chiêu đã bị đánh xuống lôi đài."
Ánh mắt Tô Vãn Đường lóe lên: "..."
Sao lại nhắc tới nàng ấy rồi? Tề Vân Mộc luôn nói nàng ấy không quy củ, cũng không biết liệu có ghét bỏ nàng ấy giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041224/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.