Thường ngày Tô Vãn Đường đều cưỡi ngựa đến quân doanh, hôm nay lại khác thường ngồi xe ngựa tới, khiến binh sĩ nhao nhao ghé mắt.
Tần thống lĩnh nhìn thấy từ xa đã tiến lên đón, còn nhìn theo xe ngựa đang quay đầu rời đi ở cổng, ngạc nhiên nói: "Tướng quân và Tề đại công tử làm lành rồi à?"
Tô Vãn Đường lạnh nhạt ừ một tiếng.
Tần thống lĩnh cảm thấy rất hiếu kỳ: "Tướng quân dùng biện pháp gì để dỗ thế?"
Tô Vãn Đường: "... Ngươi cãi nhau với phu nhân à?"
"Đâu có."
Tần thống lĩnh nói.
"Vậy ngươi nghe ngóng làm gì?"
Tần thống lĩnh: "..."
Còn không phải là do hắn ta tò mò à? Đang nói, Ngu tiểu tướng nhanh chân đi đến, đưa cho Tô Vãn Đường một phong thư: "Tướng quân, biên cảnh gửi thư."
Thư từ biên cảnh gửi cho Tô Vãn Đường, không phải Tô Mục thì là Tô Chẩm Đường.
Tô Vãn Đường nhận lấy thư nhìn một cái, thấy là chữ của Tô Chẩm Đường thì trong lòng đã có suy đoán.
Đại khái đây là thư hồi âm gửi cho Tề Vân Mộc.
Cũng không biết trong thư mắng khó nghe đến mức nào?
Nhưng phong thư này lại mỏng đến bất ngờ, Tô Vãn Đường vừa nghi ngờ mở thư ra, vừa nhủ thầm, ca ca đổi tính, hay là viết một bức thư khác gửi Tề Vân Mộc đặc biệt mắng riêng hắn?
Giấy viết thư chỉ có một tờ.
Tô Vãn Đường vừa đi hướng quân doanh, vừa nhanh chóng đảo qua, mấy giây sau, bước chân của nàng ấy chậm dần, cuối cùng đứng trước trướng, vẻ mặt nghiêm túc, lông mày c*̃ng hơi chau lại.
Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041222/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.