Hừng đông, Cảnh Nhất trở về cung điện.
Lúc đó Đông Tẫn đang thay y phục cho Vệ Trăn.
Váy đen thêu chỉ vàng thuộc về Trữ phi làm cho nàng càng thêm cao quý trang nhã, khiến người không dám nhìn thẳng.
Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng vang, Thái tử đang đứng cạnh bàn vẽ cảnh sắc trong điện nghiêng đầu nhìn Vệ Trăn, thấy nàng đã mặc chỉnh tề, mới nói: "Tiến vào."
Lúc cửa mở, Trường Phúc đang lẳng lặng mài mực ngẩng đầu nhìn lên, thấy là Cảnh Nhất, lại cúi đầu tiếp tục mài mực.
Cảnh Nhất đứng ở sau tấm bình phong, mắt nhìn thẳng, bẩm báo: "Điện hạ, Trữ phi, quân Lãng đã ở ngoài năm dặm, có thể vào thành bất cứ lúc nào."
Gần đây mọi việc đều do Vệ Trăn xử lý, huống chi liên quan đến quân Lãng, Chử Yến không nói gì, tiếp tục vẽ tranh.
"Một khắc đồng hồ sau thả tín hiệu ra." Vệ Trăn nhìn Thái tử qua bàn trang điểm, đứng dậy đi tới cạnh hắn.
E là người này lại ghen rồi.
Quả nhiên, nàng đi đến bên cạnh Thái tử, Thái tử cũng không ngẩng đầu.
Nàng nhìn tranh hắn vẽ.
Trong tranh là vườn cảnh trong điện. Trong đình, Thái tử mặc y phục màu lam ngồi một mình, mà một đôi bóng hình màu mực đang đứng dưới hiên.
Vệ Trăn bất đắc dĩ kéo ống tay áo hắn một cái: "Điện hạ."
Chử Yến không nhúc nhích: "Hôm nay Cô không phải điện hạ."
Hôm nay điện hạ đứng sóng vai cạnh nàng, là Tống Hoài, không phải hắn.
Vệ Trăn: "..."
Lời này, hơi quen quen.
À, là hôm đó hắn khải hoàn trở về, nàng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041198/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.