Hai mươi ba tháng Năm, là một ngày trọng đại.
Thái tử của bốn cường quốc lớn trong thiên hạ sẽ ký hiệp ước tại hoàng cung Đông Nhữ, đổi lấy trăm năm hòa bình trong tương lai.
Chuyện lớn như vậy tuyệt đối không cho phép xảy ra ngoài ý muốn, các nơi trong cung canh phòng nghiêm ngặt, cứ ba bước lại có một trạm gác.
Lúc loan giá của Đông Phương Tô và Thái tử Bắc Lãng đến, xa giá hai nước khác cũng đã dừng ở dưới bậc thềm.
Đông Phương Tô nhìn hai chiếc xa giá trống không phía trước, sờ vào Thái tử ấn trong ngực, khẽ hất cằm lên, nhếch môi.
E là hai tên chó này còn tưởng rằng hắn ta không tìm được Thái tử ấn, đợi chút nữa lấy ra, để hắn ta xem bọn chúng có ngạc nhiên há hốc mồm không? Muốn bài trừ Đông Nhữ ra rìa, nghĩ hay lắm!
Hắn ta không phụ kỳ vọng cao của phụ hoàng, thành công ôm được đùi của Chử Huyền Cận.
Phượng hoàng nhỏ ánh vàng lấp lánh hiên ngang khí phách bước xuống loan giá, nhìn giống như là muốn đi vào làm một vố lớn.
Chẳng qua...
Đông Phương Tô dừng bước chân nhìn Thái tử và Vệ Trăn vừa xuống loan giá đi tới...
Hắn ta vẫn không hiểu, trường hợp quan trọng như hôm nay, vì sao Chữ Huyền Cận không tự mình đến.
Phượng hoàng nhỏ không giấu được chuyện, chỉ thiếu nước không viết mấy chữ ta biết ngươi không phải Bắc Lãng điện hạ lên mặt.
Tống Hoài hơi dừng lại, nói: "Đông Nhữ điện hạ nhìn ra gì à?"
Đông Phương Tô đang muốn mở miệng, thấy đối phương híp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041199/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.