Một đêm này, đối với Chử Yến và Vệ Trăn đều cực kỳ dài.
Chử Yến tỉnh lại vào lúc mặt trời lặn.
Vừa mở mắt, cảm giác nóng bức lập tức bao phủ hắn, chớp mắt đã lan ra toàn thân, trong đôi mắt phượng đã còn chút độ ấm nào, chỉ có sự tàn nhẫn vô cùng tận. đôi mắt phượng chẳng còn chút ôn hòa, chỉ còn lại sát khí vô tận.
Vệ Trăn vẫn luôn canh giữ ở bên giường, không hề rời đi nửa bước.
Thấy hắn mở mắt, muốn mở miệng nhưng rồi lại cố nén nuốt xuống.
Hiện tại, đối với hắn bất kỳ âm thanh gì cũng là tra tấn.
Nàng không dám lên tiếng, chỉ im lặng lo lắng nhìn hắn.
Chử Yến nhận ra có người bên cạnh, ánh mắt sắc lạnh lướt qua, nhưng khi chạm đến ánh mắt của Vệ Trăn dường như sự tàn nhẫn trong mắt cũng thoáng ngưng lại, nhưng chỉ một lát sau, ngọn lửa lại bùng lên, hắn siết chặt nắm tay, gắng gượng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất nói: "Trăn Trăn, ra ngoài."
Dù đã chạm đến ranh giới mất kiểm soát, hắn c*̃ng không nỡ tổn thương nàng, ngay cả nói nặng c*̃ng không đành lòng.
Vệ Trăn lập tức không kìm được nước mắt.
Nàng không dám phát ra tiếng, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu với hắn.
Nàng muốn ở bên hắn.
"Đi!"
Chử Yến nắm tay, cố gắng chống chọi với ngọn lửa trong lòng, nhưng hiệu quả quá mức bé nhỏ.
Hắn đành phải nhìn Vệ Trăn bằng đôi mắt đỏ ngầu, hắn không muốn để cho nàng nhìn thấy dáng vẻ hắn mất khống chế, càng không muốn làm nàng bị thương.
Vệ Trăn biết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041188/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.