Chử Yến trở tay nắm chặt tay Vệ Trăn, nhắm mắt lại hít sâu vài hơi, làm thế nào cũng không thể kìm nèn cảm xúc trong lòng.
Lồng ngực tựa như có lửa nóng hừng hực đang thiêu đốt, không thấy đau đớn, chỉ khiến hắn bực bội, trên trán hắn bắt đầu toát mồ hôi, có lẽ là bởi vì ra sức kìm nén, cần cổ và huyệt thái dương nổi gân xanh, sắc mặt c*̃ng hơi đỏ lên.
Tay Vệ Trăn bị nắm đến biến dạng, nhưng dường như nàng lại không cảm nhận được đau đớn, nhẹ giọng an ủi Chử Yến, nhưng Thái tử cũng không vì nàng an ủi mà cảm thấy được xoa dịu, ngược lại tình huống càng thêm trầm trọng hơn.
"Chúng ta đi ra ngoài trước." Yết hầu Tống Hoài khẽ nhúc nhích, sau khi kìm nén một hồi, rốt cục lên tiếng.
Vệ Trăn sững sờ, ngước mắt nhìn về phía y đầy khó hiểu.
Tống Hoài lại không mở miệng nữa, chỉ lắc đầu với nàng.
Vệ Trăn lập tức hiểu ra.
Có lẽ Tống Hoài biết rõ tình trạng của Thái tử.
Đồng thời sắc mặt tái nhợt và khó coi của Tống Hoài cũng làm cho trong lòng của nàng cảm thấy bất an.
Vào lúc này Chử Yến cũng buông tay nàng ra.
Nàng nhìn sang hắn, thấy gân xanh trên trán hắn càng phồng lên rõ ràng hơn, giống như một khắc sau sẽ vỡ tung.
Hắn quay đầu, mở mắt ra nhìn nàng, tròng mắt đỏ ngầu.
Dường như hắn đã dùng hết kiên nhẫn cả đời, gạt ra mấy chữ: "Trăn Trăn, đi đi."
Vệ Trăn cụp mắt, nhìn bàn tay đang run rẩy nắm lấy cạnh bàn của hắn, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041187/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.