Tề Vân Mộc và Tô Vãn Đường gặp mặt, việc này cũng tạm thời kết thúc.
Tô Vãn Đường thực hiện giao hẹn, trở về lập tức nói lại y nguyên lời Tề Vân Mộc cho tất cả người biết chuyện.
Tất cả mọi người nghe xong gần như đều phản ứng giống nhau.
Đầu tiên là đơ mặt, sau đó bình tĩnh gật đầu: "Ừm, biết rồi."
Bao gồm cả Tề phu nhân.
Bà ấy nghe xong lời bào chữa của Tề Vân Mộc, khóe mắt giật giật: "Ừm, mẫu thân hiểu rồi."
Thấy Tề Vân Mộc nhìn chằm chằm mình, bà ấy khẽ ho một tiếng, chân thành nói: "Nói vậy thì, trong chuyện này con cũng không phải người vô tội, con c*̃ng có lỗi, con yên tâm, chờ Vãn Đường qua cửa chắc chắn mẫu thân sẽ bù đắp cho nó."
Lúc này Tề Vân Mộc mới hài lòng rời đi.
Chờ hắn đi xa, Tề phu nhân mới khẽ xùy một tiếng.
Tình cảm từ hai phía, thuận nước đẩy thuyền? Hừ, nếu thích thật, hôn sự có thể kéo đến tận bây giờ?
Chẳng qua là sĩ diện khổ thân thôi.
_
Ngày mùng chín tháng Ba, là người đẹp trời thích hợp để gả cưới.
Lần này Tề gia tổ chức tiệc cưới long trọng hơn lần trước nhiều.
Lần trước là gả thấp, mà lần này mặc dù không nói là gả cao, nhưng hai bên cũng là môn đăng hộ đối, huống chi, lần này bên phía Tống Hoài là do Lễ bộ lo liệu, dùng quy cách của Hoàng tử.
Thái tử vừa mới đại hôn, Lễ bộ đầy đủ mọi thứ, trong mắt rất nhiều người chẳng qua chỉ là thuận tay xử lý một hôn sự nữa thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041178/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.