Tô Vãn Đường sững sờ: "Hả?"
Tề Vân Mộc nhíu mày nhìn về phía nàng ấy: "Ngươi muốn nói gì?"
Tô Vãn Đường lấy lại tinh thần, ngơ ngác lắc đầu: "Không, không có gì, ngài nói đi."
Ánh mắt Tề Vân Mộc dừng lại trên quai hàm phồng lên của nàng ấy một chớp mắt, mới nói: "Phải viết chứng từ."
"Viết chứng từ?" Tô Vãn Đường không hiểu.
"Không muốn?" Tề Vân Mộc lạnh lùng nhìn sang.
Đối diện với ánh mắt đáng sợ như vậy, Tô Vãn Đường nào dám nói không muốn: "... Bằng lòng."
Mặc dù nàng ấy cũng không biết hắn muốn lập chứng từ gì, nhưng Quận chúa nương nương nói, hôm nay hắn nói cái gì đều nghe hắn.
Tô Vãn Đường nói dứt lời, chờ nửa ngày không thấy hồi âm, bèn lén lút giương mắt nhìn Tề Vân Mộc, lần nữa đối diện với ánh mắt lạnh lùng của đối phương, đầu óc nàng ấy lập tức sáng ra: "Ta lập tức sai người đi lấy bút mực."
Non nửa khắc sau.
Tô Vãn Đường cẩn thận đặt bút mực lên bàn đá, còn ân cần mài mực xong mới nhìn sang Tề Vân Mộc.
"Ngươi nhìn ta làm gì, ngươi viết đi chứ." Tề Vân Mộc.
Tô Vãn Đường nhanh chóng cầm bút lên, lại chậm chạp không hạ xuống.
Nàng ấy có biết phải viết gì đâu, nhưng nàng ấy cảm thấy, nếu nàng ấy dám nói ra câu này thì nàng ấy sẽ xong đời.
Tô Vãn Đường nhanh chóng động não, dẫn binh cũng không mệt như này!
Qua một hồi lâu, cuối cùng nàng ấy mới ngộ ra, thử nhẹ giọng thì thầm: "Ta cam đoan, từ nay về sau, trong lòng trong mắt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041177/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.