Vệ Trăn vốn chỉ ôm tâm trạng thử một lần, sau một phen giày vò như thế, nàng cũng nổi nóng, lại lần nữa bị ngăn lại, nàng vỗ một phát lên bàn, cắn răng nói: "Ta cũng không tin, hôm nay không ra được cái cửa này!"
Cùng lúc đó.
Trong cung.
Sau khi ra khỏi Tuyên Chính điện, Chử Yến và Thánh thượng mắt to trừng mắt nhỏ.
Hai phụ tử đã giằng co không biết bao lâu, sau đó Thánh thượng dụi mắt, nói: "Lãng Vương không gật đầu, ta sẽ không hạ thánh chỉ tứ hôn."
Chử Yến hung dữ nhìn chằm chằm ông ấy: "Con mới đánh thắng trận!"
"Con có thể đòi phần thưởng khác!"
Chử Yến cắn răng: "Được, lập tức tuyên nàng vào cung!"
Thánh thượng: "..."
"Tự con không có chân à?"
Chử Yến tức giận quát: "Nếu con có thể vào trong cái phủ đó thì còn đứng ở chỗ này làm gì?!"
Hôm nay phủ Lãng Vương không chỉ có trọng binh canh giữ, còn bày trận pháp, đừng nói người sống, chỉ sợ ngay cả con ruồi cũng không thể nào vào được!
Thánh thượng bị hắn gào hét đau hết cả tai: "Bây giờ mới biết không thể đi vào à? Đêm đó con đưa người lên tường thành sao không ngẫm đến hậu quả này? Tự tay con tạo nghiệp thì tự con chịu trách nhiệm!"
"Bây giờ ta tuyên người vào cung, không phải là đánh vào mặt Lãng Vương à? Ta tuyệt đối không tuyên!"
Thánh thượng gào xong, đứng lên: "Thật ra ta cũng có thể hạ một chiếu thư thoái vị, nào, con ngồi lên vị trí này, con muốn tuyên ai thì tuyên người đó, thế nào?"
Hai phụ tử lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041134/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.