Cô... không phải điện hạ? Vệ Trăn trầm mặc một lát, cố nhịn cười nói: "Vậy ngươi nhường đường trước đi, ta muốn đi ra ngoài gặp điện hạ."
Đối diện c*̃ng trầm mặc một hồi, sau đó mới truyền đến một trận tiếng sột soạt, tất cả quay về yên tĩnh, Vệ Trăn lại đợi một lúc, mới chậm rãi chui ra khỏi lỗ chó.
Mặt trăng giữa tháng rất tròn, bóng dáng màu xanh nhạt kia được ánh trăng chiếu rọi, có vẻ càng thêm phần thanh nhã thoát tục.
Đây là lần đầu Vệ Trăn nhìn thấy Thái tử mặc y phục khác ngoài màu đen, nhất thời không khỏi nhìn ngây dại.
Bắc Lãng lấy màu đen làm tôn quý, y phục của Thái tử đều là màu đen viền vàng, chợt đổi sang màu xanh nhạt, Vệ Trăn cảm thấy có chút xa lạ.
Chử Yến chờ một hồi lâu vẫn không thấy nàng nhúc nhích thì chủ động đi tới, động tác thuần thục kéo người vào trong ngực: "Không phải muốn ra ngoài gặp Cô à? Vì sao không nói lời nào?"
Vệ Trăn cuối cùng cũng tỉnh táo lại, mặc cho tim nhảy lên điên cuồng, nàng ngước mắt nhìn gương mặt gần trong gang tấc này, hỏi: "Sao điện hạ lại đổi y phục?"
Chử Yến không trả lời mà hỏi lại: "Có đẹp không?"
Hắn có thể mặc y phục Thái tử chui lỗ chó sao?
Tất nhiên là không thể.
"Đẹp." Vệ Trăn nào dám nói không đẹp.
Huống chi, quả thật nhìn rất đẹp.
Nhưng Chử Yến lại bất mãn: "Nàng thích Cô mặc như này?"
Vệ Trăn mặt không đổi sắc nhìn hắn, nhất thời gật đầu cũng không được, mà lắc đầu cũng chẳng xong.
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041135/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.