Thẩm Lăng? Trong mắt Địch Minh là vẻ kinh ngạc, không thể tin nôi.
Người trong lòng của hơn phân nửa quý nữ thành Phụng Kinh, vị hôn phu tương lai của cô nương Tề gia, con đường phía trước tiền đồ rộng mở, gần như sẽ không có bất kỳ trắc trở nào.
Sao có thể là Thẩm Lương được?!
Huống hồ hơn mười mấy năm trước, Thẩm Lăng mới có mấy tuổi, sao hắn ta có thể làm được những chuyện này.
Vệ Trăn nhìn thấy hết vẻ kinh ngạc trên mặt Địch Minh, cũng giả đò không hiểu: "Kiều thị và Ngụy cô nương đều nói là hắn ta, ta c*̃ng rất nghi hoặc, sao lại là hắn ta được?"
"Làm phiền Địch đại nhân thẩm vấn lại xem?"
Địch Minh đè cảm giác kinh ngạc và nghi ngờ trong lòng xuống, gật đầu: "Ừm."
Vệ Trăn nhìn mấy người Ngụy gia toàn thân loang lổ vết máu lần cuối, rồi không chút lưu luyến xoay người rời khỏi nơi âm u tanh nồng mùi máu này.
Đây là lần cuối Vệ Trăn gặp người Ngụy gia.
Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, dưới sự thẩm vấn nghiêm ngặt của Đại lý tự, người Ngụy gia lần lượt khai ra rất nhiều cái tên.
Thẩm Lăng, Cao Nghĩa, Thôi Phất Lăng, Bùi Lạc An, Tề Vân Trạch, Tề Vân Lan, Tô Dật Thầm ... Cuối cùng thậm chí còn nói tên Cố Dung Cẩm.
Đều là thanh niên tài tuấn, con cháu của các thế gia đại tộc trong thành Phụng Kinh.
Vậy nên, cái tên của Thẩm Lăng ở trong đó lại cũng thì không có gì lạ, vừa mới bắt đầu Đại lý tự còn như gặp đại địch, gọi Thẩm Lăng tới hỏi, mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041121/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.