Một ngày sau khi Thái tử rời kinh, bên phía Thập Cửu và Trọng Hủ truyền đến tin tức.
Quả nhiên đúng như Vệ Trăn đã đoán, nửa đường có người tới cướp Ngụy Hằng, bởi vì đã có chuẩn bị từ trước nên cản được một lần, nhưng đội ngũ áp giải lại bị buộc phải đi vòng sang tuyến đường xa hơn, mà ngay đêm qua, xuất hiện một nhóm người áo đen tới cướp Ngụy Hằng đi.
Thố Thập Cửu và Trọng Hủ đang truy tìm.
Ngụy Hằng chạy án, tội cấu kết với tội phạm buôn lậu muối cũng được chứng thực, Đại lý tự lập tức báo tin cho phủ Quận chúa.
Vệ Trăn ăn bữa sáng xong thì tới Đại lý tự.
Nếu như đúng như bọn họ phỏng đoán, người đứng sau lưng Ngụy gia là hoàng thất tiền triều, vậy thì Ngụy gia biết bao nhiêu về chuyện này? Nhưng bây giờ Ngụy Hằng đã rơi vào tay người kia, Ngụy gia càng sẽ không mở miệng.
Vả lại nếu thật sự là thế lực tiền triều lưu lại, người Ngụy gia ở Đại lý tự cũng không phải là tuyệt đối an toàn, nói không chừng một ngày nào đó, bọn họ sẽ lặng yên không một tiếng động chết trong ngục.
Trước lúc này, nàng phải đi xác định một chuyện.
Vẫn là Thiếu khanh Địch Minh ra đón Vệ Trăn, dẫn nàng tới ngoài phòng giam giam giữ người Ngụy gia.
Lần này không cố ý sửa sang dung nhan lại giúp bọn họ, có thể thấy bọn họ vô cùng chật vật, áo tù trên người bị máu tươi nhuộm đỏ, thoi thóp nằm trong góc phòng.
"Không hề nói gì?"
Trong mắt Địch Minh lóe lên vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041120/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.