Lúc Chử Yến mới rời đi, Ngụy Niên vẫn không cảm thấy gì, cuộc sống ngày ngày trôi qua, thời gian nàng ngẩn người càng ngày càng nhiều.
Khi ăn cơm, khi rèn luyện, ngay cả khi sắp ngủ, trong đầu nàng kiểu gì cũng sẽ hiện ra bóng người mặc trường bào đen kia.
Điên cuồng, ngạo mạn, dịu dàng, lười biếng, còn có... khi đ*ng t*nh.
Tóm lại, gương mặt kia lấy các loại thần thái khác nhau, không ngừng len lỏi vào tâm trí nàng.
Ngụy Niên không loại nó ra khỏi đầu được, đành buông xuôi mặc kệ, có khi thực sự quá nhớ nhung, sẽ nghĩ cách khiến cho mình trở lên bận rộn, mới có thể miễn cưỡng xoa dịu sự chua xót trong lòng.
Ngày thứ ba sau khi Thái tử rời đi, Ngụy Niên đi tìm Kiều thị nhắc tới hôn sự của Ngụy Uyển.
"Trong bữa tiệc ngắm mai ở phủ Quận chúa, thứ tử Từ gia nhìn thấy Lục muội muội, nhưng sợ tùy tiện tới cửa cầu hôn không ổn, mới nhờ người đến dò hỏi ngũ đệ trước."
Hôm qua, Từ gia đã đáp lời, bằng lòng cưới Ngụy Uyển vào cửa trước năm mới.
Kiều thị nghe vậy, vội hỏi: "Từ gia nào?"
Ngụy Niên: "Từ gia có gia chủ nhậm chức ở Quốc Tử Giám."
Kiều thị chau mày bắt đầu suy tư.
Nếu như ở tiền triều, chắc chắn là Từ gia không với được đến phủ thị lang, chẳng qua là đương triều lục bộ bị phân quyền, thời gian dần trôi qua địa vị phủ thị lang đương nhiên cũng hạ xuống, tính ra thì bây giờ cũng là môn đăng hộ đối với Từ gia.
Nhưng ...
Kiều thị cụp mắt nhấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041101/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.