Ngụy Niên càng nghĩ càng cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.
Nếu như là Thẩm Lăng, vậy thì ván cờ này cũng được trù tính từ quá lâu!
Nàng nhớ rõ Tề Vân Hàm từng nói, bọn họ có hôn ước từ nhỏ, lại là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, sao Thẩm Lăng có thể ra tay được.
Hắn ta làm như vậy là vì cái gì? Đơn giản chỉ là danh lợi?
Thẩm Lăng là Trạng Nguyên kỳ thi ba năm trước, lại là con rể tương lai của Tề gia, con đường phía trước bằng phẳng, hắn sao phải đến mức mưu đồ một ván cờ lớn như vậy?
Cũng không thể là vì Ngụy Ngưng chứ?
Không có khả năng!
Chỉ cần không mù đều có thể phân biệt được trân châu và mắt cá!
"Ngươi còn muốn suy nghĩ bao lâu?"
Giọng nói không kiên nhẫn của Thái tử làm gián đoạn suy nghĩ của Ngụy Niên.
Nàng hoàn hồn, còn chưa mở miệng đã nghe Thái tử tiếp tục nói: "Cô đã phái người theo dõi hắn ta một thời gian, vẫn luôn không phát hiện điểm đáng ngờ, mãi đến hai ngày trước quá nhiều việc mới rút người về.”
Ngụy Niên giật mình: "Điện hạ hoài nghi hắn ta từ khi nào?"
"Núi Thu Vụ." Chử Yến nói.
Ngụy Niên khó tránh khỏi kinh ngạc.
Vậy mà từ khi đó hắn đã hoài nghi hắn ta!
"Hoặc là, đúng là hắn ta trong sạch, hoặc là, hắn ta biết Cô đang điều tra hắn ta." Chử Yến đưa tay kéo Ngụy Niên ngồi lên đùi mình, một tay ôm eo của nàng, một tay nắm một lọn tóc mân mê trên đầu ngón tay.
Ngụy Niên liếc mắt, nói: "Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041100/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.