"Bên phía Ngô di nương cũng sắp đến lúc nên chuẩn bị rồi." Ngụy Niên lấy ra một lọ thuốc rồi đưa cho Ngụy Trình: "Sau khi dùng thuốc này, sẽ bất tỉnh nhân sự trong mười hai canh giờ, có mạch tượng của bệnh ho lao."
"Trong khoảng thời gian này cứ cáo ốm trước, đợi sau khi chuyện của Lục muội muội xong xuôi, lại để cho Ngô di nương dùng thuốc này. Sau khi Kiều thị biết được ắt sẽ không muốn giữ Ngô di nương ở trong phủ, ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho bà ấy trước.”
Ngụy Trình nhận lấy lọ thuốc rồi khẽ gật đầu một cái.
"Trọng Hủ trở về sẽ giao tất cả chứng cứ cho đệ, đệ dâng chứng cứ lên, có thể giữ được tính mạng." Ngụy Niên dừng một chút, nhìn hắn một lát, hỏi: "Dù sao ông ta cũng là phụ thân ruột của đệ, đệ có hối hận không?"
Ngụy Trình im lặng, cúi đầu nắm chặt lọ thuốc.
Phụ thân ruột? Chưa chắc.
"Nhị tỷ yên tâm."
Ngụy Niên gật đầu.
Ngụy Văn Hồng để mặc Kiều thị giày xéo con của mình, kiếp trước, thậm chí dung túng bà ta lấy mạng Ngụy Trình, đây có lẽ, cũng coi là thế sự xoay vần.
Chỉ là, dù sao máu mủ tình thâm...
"Nếu đệ không ra tay được, ta cũng có thể có những cách khác để bảo vệ đệ." Ngụy Niên nói.
Ngụy Trình ngước mắt nhìn Ngụy Niên, qua rất lâu mới nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ta ra tay được."
Hắn đã chờ đợi ngày này… rất lâu rồi.
Hắn từng nghĩ có lẽ cả đời này sẽ không thể giải thoát được.
"Nhị tỷ, có một chuyện, từ đầu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041099/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.