“Cốc…cốc…cốc”.
Hạ Tiểu Vũ liền hoảng hốt nói với Tống Minh: “Có người đến, gọi lại sau nhé”.
Tống Minh liền cúp máy.
Hạ Tiểu Vũ đi ra mở cửa thì thấy Mộ Dĩ Mai đứng bên ngoài cùng một người đàn bà trong vẻ mặt rất nghiêm nghị.
“Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?”.
Mộ Dĩ Mai liền nói với Hạ Tiểu Vũ: “Đây là quản gia Lạc Bối Linh, nếu có vấn đề gì cần giúp đỡ con cứ gọi cô ấy nhé”.
Hạ Tiểu Vũ giả vờ ngoan hiền lễ phép cúi đầu với Lạc Bối Linh: “Dạ con chào quản gia Lạc ạ”.
Lạc Bối Linh cũng cúi đầu: “Dạ tôi chào nhị tiểu thư ạ, sau này có cần gì cô cứ sai bảo”.
“Dạ sau này phiền quản gia Lạc chiếu cố nhiều rồi”.
Lạc Bối Linh chào hỏi làm quen với Hạ Tiểu Vũ xong thì liền đi làm công việc của mình chỉ còn lại Mộ Dĩ Mai và Hạ Tiểu Vũ.
“Con về đây có cảm thấy lạ lẫm gì không hả Tuyết Dao?”.
Hạ Tiểu Vũ khẽ cười đưa tay đỡ gáy tỏ vẻ lúng túng đáp: “Dạ trước nay con sống ở vùng quên nghèo quen rồi chỉ sợ là lễ nghĩa không đúng làm mất mặt ba mẹ thôi ạ”.
Mộ Dĩ Mai liền lên tiếng an ủi Hạ Tiểu Vũ: “Không sao hết, rồi từ từ mẹ sẽ dạy con lễ nghi của giới thượng lưu, con nhất định trở thành tiểu thư danh giá nhất Đông Đô này cho mà xem”.
“Dạ con cảm ơn mẹ ạ”.
Để ăn mừng chuyện tìm thấy Kỳ Liên Tuyết Dao trở về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731693/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.