Hạ Tiểu Vũ cảm giác mình như cô bé lọ lem bỗng chốc hóa thân thành công chúa có cha mẹ yêu thương chiều chuộng, được sống trong tòa lâu dài rộng lớn sang trọng.
Mộ Dĩ Mai vui vẻ lên tiếng nói với Hạ Tiểu Vũ: “Đây là phòng ngủ của con đó Tuyết Dao à, nếu cần thêm thứ gì cứ nói mẹ sẽ kêu người đem tới”.
Hạ Tiểu Vũ đưa mắt nhìn xung quang với vẻ mặt thích thú: “Lần đầu tiên trong đời con được ở một căn nhà đẹp như thế này, có phòng ngủ lớn như thế này đó mẹ à”.
Mộ Dĩ Mai dắt Hạ Tiểu Vũ vào phòng thay đồ bên trong có rất nhiều quần áo đẹp đến từ các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, trang sức toàn bằng kim cương lấp lánh.
“Mẹ có bảo gia nhân chuẩn bị một số quần áo cho con trước, con xem có vừa ý không sau này chúng ta sẽ mua sắm thêm nhiều thứ nữa”.
Hạ Tiểu Vũ tỏ vẻ cảm động nắm lấy tay của Mộ Dĩ Mai: “Dạ con cảm ơn mẹ ạ, lần đầu tiên con có nhiều quần áo đẹp như vậy đó”.
Mộ Dĩ Mai đưa tay vuốt tóc của Hạ Tiểu Vũ rồi nhíu mày lên tiếng hỏi: “Sau khi đi lạc con đã sống như thế nào nói cho mẹ nghe xem?”.
Hạ Tiểu Vũ rủ mắt thở dài: “Năm đó con bị một chiếc xe đụng phải nên hình như trí nhớ có vấn đề vì vậy con không nhớ được tên cũng như những người thân trong nhà, có một người đàn bà nhặt con về nuôi ở một vùng quê nghèo nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731695/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.