Lương Viễn Trạch đã nhờ y tá báo cảnh sát. Lúc Hà Nghiên đến bệnh viện, cảnh sát đang hỏi Lương Viễn Trạch về tình tiết vụ án. Sau khi biết danh tính của Hà Nghiên, hai cảnh sát liếc nhìn nhau, một trong số họ bảo Hà Nghiên ra ngoài, đứng ở hành lang hỏi cô: “Cô Hà, chuyện chồng cô nói nghĩa là sao?”
Viên cảnh sát nói nửa chừng rồi giơ ngón tay lên chỉ vào đầu mình, tự giải thích: “Anh ấy báo án nói Phó Thận Hành, tổng giám đốc công ty Phó Thị chính là tên tội phạm bị lãnh án tử hình Thẩm Tri Tiết. Anh ấy bảo từ tháng chín năm ngoái, cô liên tục bị Phó Thận Hành đe dọa. Đến chiều tối hôm nay, anh ấy còn bị chúng xông vào nhà đánh đập và chặt đứt một ngón tay.”
Hà Nghiên cười chua chát, ngẩng đầu nhìn viên cảnh sát trẻ, hỏi: “Anh có tin không? Tin một tên tội phạm đã bị xử tử có thể thay hình đổi dạng, dùng một thân phận hiển hách khác để sống trên cõi đời này không?”
Viên cảnh sát giật mình trước câu hỏi của cô, anh ta cười khan, không trả lời thẳng, chỉ nói: “Nghe rất giống tiểu thuyết.”
“Đúng vậy, rất giống tiểu thuyết.” Hà Nghiên rủ mắt, thấp giọng thì thào, một lát sau lại ngước mắt nhìn viên cảnh sát, giọng điềm tĩnh: “Phó Thận Hành thật sự rất giống tên tử tù Thẩm Tri Tiết nhưng hai người bọn chúng có phải là một hay không thì không phải tôi hay bất kì ai khác có thể phán đoán lung tung. Còn chuyện hôm nay Lương Viễn Trạch bị đánh, đó là sự thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245823/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.