Sáng sớm, trên bầu trời lóe sáng, xuất hiện cầu vồng.
Giao Long nhìn thấy một quầng ánh sáng bảy màu tràn xuống đáy ao, nhuốm màucả làn nước.
"Chào ~" con rồng có bộ vảy bảy màu mở miệng, chào hỏi.
Giao Long gật gật đầu, "Chào."
Ly nghe thấy tiếng động, dụi mắt, "Hồng?"
Hồng đi đến, vỗ vỗ đầu Ly, "Tiểu Bạch Si, đã lâu không gặp."
Giao Long có chút bất mãn, "Có gì cần thì nói mau, đừng có động tay độngchân!"
Hồng thu tay lại, "Ô ô ô ~ nói giọng gì thế ~ "
Giao Long không đáp.
Hồng thở dài, bơi đến bên cạnh Trấn Thủy kiếm, quát: "Giải!"
Xiềng xích rung lên rồi biến mất, Trấn Thủy kiếm cũng rơi xuống đám bùn dướiđáy ao.
Giao Long hoạt động gân cốt, mở miệng: "Là có phán quyết rồi?"
Hồng đưa ra một quyển công văn, nói: "Tuy rằng không phải tội lớn gì, nhưngvì đào thoát khỏi xiềng xích, vẫn bị phán giáng xuống phàm gian.... Ngươi trướckia cũng từng ở thiên cung, hẳn đã chuẩn bị trước rồi chứ?"
Giao Long cười cười, "Không hề gì."
Hồng có chút không hiểu. Trong ấn tượng của nó, Giao Long thân là thần tiên,có sự kiêu ngạo và tôn nghiêm không bao giờ mất. Mà bây giờ, dường như nhữngđiều đó không còn quan trọng nữa...
"Ta thì sao? Ta có thể hạ phàm không." Ly vội vàng nói.
Hồng không khỏi cười."Làm người là rất khổ cực, sẽ có sinh lão bệnh tử."
Ly ôm móng vuốt, "Không sao hết."
Nghe xong câu này, Hồng lắc đầu, trêu chọc mà nói: "Nguyện làm uyên ươngkhông làm tiên..."
Giao Long lập tức nổi giận. Nó tiến lên, quát: "Đừng có nói lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-ao/1271964/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.