Ầm ĩ một đêm, khi bình minh ló dạng, bất kể thần tiên hay yêu tinh, tất cảđều nằm la liệt trên bãi cỏ cạnh ao.
Cá Chuối nhìn lên bầu trời sáng lóa, tâm trí lơ đễnh.
Nó nhớ lại lần đầu tiên mình đến ao này, rõ ràng đã qua mấy trăm năm, nhưngcứ như mới xảy ra ngày hôm qua...
Có gặp gỡ, đương nhiên sẽ có ly biệt. Đây mãi mãi là đạo lý không thể thayđổi, thời gian dài như vậy, đủ để nó nhìn ra...
Nó lặng lẽ mỉm cười, nhắm hai mắt lại...
...
"Hắc Tử!!! Hắc Tử!!!"
Đang mơ mơ màng màng, Cá Chuối bị lay mạnh rồi gọi rất to.
"Xảy ra chuyện gì!!!" Cá Chuối mở to mắt, cả kinh nói.
"Bị muộn rồi!!!" Cá Chép hô.
"Muộn cái gì???" Cá Chuối không hiểu kêu.
"Hạ phàm a!!! Hắc Tử!!!" Cá Chép vẫn lay nó, kêu.
"Biết rồi!!! Đi nào!!!" Cá Chuối nhanh chóng đứng dậy.
"A..." Cá Chép nghĩ ra cái gì, nói thêm, "Bổ sung một chút, là Bạch Si vàGiao Long hạ phàm..."
Cá Chuối chớp mắt mấy cái, "..."
Đám tiểu yêu xung quanh, đầu đầy gân xanh nhìn chúng nó.
"Chúng ta đi đi, đừng để ý đến chúng nó..." Giao Long thở dài, kéo Ly, rờiđi.
Ly do dự quay đầu nhìn lại, rồi ngoan ngoãn đi theo.
Chúng yêu tiên nhìn một cái rồi lập tức đuổi kịp.
"Chúng ta phải đi đến đâu?" Con Cua vừa đi vừa hỏi.
"Đi đến đạo quan trên núi." Ếch hồi đáp.
"Hả? Tại sao?" Con Cua không hiểu.
"Giáng xuống nhân gian và tu luyện thành người không giống nhau, Ly và GiaoLong phải đi đến nơi có linh lực mạnh nhất, sau đó chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-ao/1271965/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.