Trong sân trường náonhiệt, Doãn Nhạc kéo cánh tay Hi Nguyên, đi trên đường mòn xuyên quarừng. Hôm nay hai người bọn họ mặc áo khoác màu phối với quần jean,ngay cả giày thể thao cũng đều cùng một thương hiệu. Tất cả đều là doThẩm Đan mua tặng. Hai ngày nay, anh ấy như muốn đem toàn bộ bộ trangphục trong các tiệm quần áo đều mang qua cho Hi Nguyên vậy, tủ treo quần áo của Doãn Nhạc cũng sắp chứa không nổi rồi.
"Lạnh quá." Mùathu dần lạnh, Doãn Nhạc dựng cổ áo khoác lên, vừa chà chà hai bàn tayvào nhau vừa nói, "Trời lạnh thế này hiện tại có một bữa lẩu ăn thì tốtquá."
"Buổi trưa mới vừa ăn một bữa tiệc lớn, liền lại muốn ănlẩu, cậu cũng quá tham ăn đi." Hi Nguyên gõ gõ đầu của cô, cười chếnhạo. Buổi trưa, Thẩm Đan đột nhiên xuất hiện, đem hai cô tới một kháchsạn mới khai trương dùng cơm. Anh nói là bạn anh mở, muốn hai cô nếm một chút. Cô vì dạ dày cảm thấy không quá thoải mái, cho nên chỉ ăn vàimiếng đồ ăn nhẹ, nhưng Doãn Nhạc thì ăn liền lúc có đến ba phần bò bíttết. Nha đầu này thật tốt ăn, khó trách giảm cân không khi nào thànhcông.
"Ăn nhiều thêm một lần không được sao?" Doãn Nhạc ủy khuấtchu cái miệng nhỏ nhắn. Nhìn trai đẹp và mỹ nữ còn bản thân mình thì ănlẩu cũng là một sự hưởng thụ, cô thật muốn lại được ăn một lần sảngkhoái như vậy.
Đột nhiên một quả cầu màu lam từ phía sau đập lênđầu của Doãn Nhạc, Doãn Nhạc đau đến quát to một tiếng: "Người nào không có mắt như vậy?!"
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220187/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.