Doãn Nhạc nghe tiếngchuông cửa reo, lập tức theo thói quen vọt tới cửa, nhấn phím nhận. Lậptức giọng nói phong phú đầy từ tính của Thẩm Đan từ trong đó truyền tới: "Là tôi, Thẩm Đan."
"Thẩm đại soái ca! Anh tới thực đúng lúc." Doãn Nhạc cười nhạo báng.
Thẩm Đan bị lời của cô chọc cho sắc mặt trở nên hồng, anh cảm thấy thời tiết có chút lạnh, anh chỉnh cổ áo thẳng lên để cổ áo che lại một nửa gươngmặt, cẩn thận nhìn vòng quanh bốn phía một cái, biết không có người theo dõi mới thả lỏng nói: "Tôi tan việc thuận đường."
Doãn Nhạcnghiêng đầu hỏi Hi Nguyên: "Lăng Hi Nguyên, Thẩm đại soái ca người tangày ngày tới tiến cống cho cậu, cậu không thể mềm lòng một chút chongười ta vào sao? Bên ngoài rất lạnh, đừng có để cho người ta bị cảmlạnh nha."
Hi Nguyên ôm đầu gối, u oán liếc nhìn Doãn Nhạc, không nói một câu. Trong lòng cô cũng rất mâu thuẫn. Mấy ngày nay, Thẩm Đanngày ngày tới đây, không phải mang quần áo, chính là mua chút đồ ăn vặtcô thích ăn nhất, tất cả đều do Doãn Nhạc xuống lầu mang lên, Thẩm Đanchưa từng có yêu cầu đi lên gặp cô. Anh Thẩm nói với mình tốt như vậy,cô không cho anh vào nhà có chút quá mức tuyệt tình. Nhưng cô lại sợLăng Khắc Cốt phát hiện tung tích của cô. Bị bắt trở về, anh sẽ khônglại nhốt cô vào chứ? Sợ hãi mất đi tự do không để cho cô dám dễ dàng gặp mặt Thẩm Đan.
"Tiểu thư Doãn, không nên làm khó bé con." Khôngđợi Hi Nguyên mở miệng, Thẩm Đan ngăn cản trước, "Tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220186/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.