"Không cho phép chạmvào bé con của tôi!" Lăng Khắc Cốt giống như ác ma, cả người đầy khílạnh âm trầm, từng quyền đánh về phía Zu Cuella đang ôm Hi Nguyên, khianh ta đánh trả thì đem Hi Nguyên đoạt lại ngực của mình.
"Ba!"Có thể trở lại trong ngực Lăng Khắc Cốt, trong lòng Hi Nguyên lập tứcvui mừng lại có loại chua xót cùng đau lòng. Vui chính là mình thoátkhỏi sự bá đạo của Zu Cuella, đau là lửa giận cuồng đốt trên thân thểcủa Lăng Khắc Cốt.
Lần đầu tiên thấy Lăng Khắc Cốt có vẻ mặt tức giận như vậy, Hi Nguyên có chút khủng hoảng. Cái loại lạnh lẽo cùng tànịnh trên người anh đó như muốn cắn nuốt tất cả khiến cho cô sợ hãi.Cuồng chí nghĩ chính anh có thể cũng đem cô thiêu hủy luôn không?
Nghĩ đến bộ dáng vừa rồi anh vạn phần che chở cho người tên "Băng Nhi" đó,cô cũng có chút kháng cự mà muốn né tránh anh. Nếu không thương cô cũngkhông cần cho cô hi vọng, điều đó sẽ làm cô càng thêm khổ sở.
Cô cố nén nước mắt, đẩy lồng ngực Lăng Khắc Cốt ra.
"Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Lăng tiên sinh, con gái của anh đã lớnrồi, anh không thể vĩnh viễn giam cô ấy ở trong lồng." Zu Cuella quệtquệt máu ở khóe miệng, cười tà khiêu khích, trong cặp mắt màu xanh dương kia có một loại cuồng nhiệt không thốt nên lời.
"Vậy thì nhưthế nào? Anh tuyệt đối cũng không thể là người có thể mở ra cái lồngấy!" Lăng Khắc Cốt hừ lạnh một tiếng, nửa kéo nửa ôm Hi Nguyên mang đi.Anh giống như hoàn toàn bị Zu Cuella chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220152/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.