"Ai trêu hoa ghẹonguyệt? Theo con người phải nghĩ cho đứng đắn là ngài . . . . . Phải . . . . . ngài . . . . . Chữ “ngài” biến mất giữa cánh môi tà tứ kia củaLăng Khắc Cốt.
Đột nhiên bị hôn, cảm giác nóng bỏng trên môi khiến Hi Nguyên nhất thời sửng sốt: "Tại sao?"
Cô thật muốn biết anh tại sao hôn cô? Bởi nụ hôn non nớt của cô mà khiến anh không thỏa mãn, vậy sao anh còn muốn hôn cô?
Là bởi vì muốn trừng phạt cô sao?
Lăng Khắc Cốt nguyền rủa buông môi cô ra, tạm thời để cho cô có được tự do.
Đang lúc Hi Nguyên cho là Lăng Khắc Cốt muốn rời khỏi thì anh lại đột nhiêncúi đầu, trên cánh môi dười hồng nhuận của cô hung hăng cắn một cái hằndấu răng rỉ máu: "Nơi này, không cho phép để người khác chạm vào!"
"Tại sao không thể?" Hi Nguyên khiêu khích nhìn chằm chằm Lăng Khắc Cốt, anh đều không nguyện ý muốn cô, không thích đụng cô, còn muốn mặc kệ côkhông phải sao?
Cô tức tối không cam lòng lại rất khó chịu. Anh ta có thể ở chung quanh tìm vui, lại không cho người đụng môi cô.
"Bởi vì con là bé con của ta!" Lăng Khắc Cốt thô bạo nắm lấy cằm Hi Nguyên, âm ngoan giống như một con sói hung ác. Anh bá đạo và cường hãn ra lệnh cho Hi Nguyên, không cho phép cô phản kháng.
Bé con?
Lại là bé con!
Chẳng lẽ cô cũng chỉ có thể làm bé con của anh?
Nước mắt mất khống chế tràn ra, ướt nhẹp khuôn mặt nhỏ nhắn phấn trắng củacô, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220153/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.