Một nữ nhân cần bao nhiêu thời gian để đầu tư vào tình yêu, đem bản thân thuận lợi gả ra ngoài? Là một năm, năm năm hay là mười năm? Vẫn là phí thời gian cho đến già đi, đến lúc dung mạo trở nên xấu xí, lại mèo khen mèo dài đuôi thương tiếc? Không, không thể như vậy được! Thanh xuân người phụ nữ ngắn ngủi như thế, dung mạo nữ nhân quý giá như thế, nếu không nắm chắc cơ hội, quả thực chính là xa xỉ lãng phí!
Nàng tuy hiền lành ôn nhu nhưng cũng rất giang hồ, không sợ ai cả. Ai nói nữ nhân thì chỉ nên hiền thục ở nhà lo nữ công gia chánh. Nhầm to rồi! Nàng rất yêu chồng nhưng nàng cũng có cuộc sống riêng chứ.
Vào một ngày trời trong nắng ấm, rốt cục nàng cũng được phủ thêm 1 tấm lụa trắng, trở thành vợ của Bạch Chấn Hạo. Muốn hỏi Bạch Chấn Hạo là ai ư? Bạch Chấn Hạo là chồng tương lai của nàng, là một người trí giả tuệ nhãn cao siêu, mới có thể ở trong biển người mờ mịt, lựa chọn nàng. Lúc này đây, vì để có thể đem bản thân gả ra ngoài, trước sau chỉ tốn thời gian ba tháng không hơn không kém, hoàn toàn nắm giữ lý luận tối ưu: kinh tế lợi ích và khái niệm thực tế, thuận lợi đem chính mình theo chủ nghĩa độc thân tiến đến giai đoạn đã kết hôn.