Xe chạy nhanh vào một tiểu khu yên tĩnh, ở nội thành Đài Bắc hiếm thấy  một biệt thự như vậy, kiến trúc độc đáo, hoa viên cùng gara rộng rãi, nếu không phải có tiền, thế nào cũng không thể có được cuộc sống như thế. 
Nhưng mà điều làm cho Dư Xảo Xảo kinh ngạc, không phải gara chỉnh tề sắp xếp xe theo giá cả, mà là ở góc gara có một chiếc sói hoang 125. 
Tuy rằng không am hiểu về xe cộ nhiều lắm, nhưng là lau thân xe, thân xe toả sáng, còn có năm tháng ở trên đầu lưu lại ấn ký, trong lòng nàng nổi lên lòng hâm mộ yêu thích. 
“Xe máy của ai vậy?” Ánh mắt nàng tỏa sáng. 
Nàng có một ước mơ, đó là có thể cưỡi sói hoang 125, trên đường ở Đài Bắc ở ngã tư đường, hưởng thụ khoái cảm đón gió. 
Nhưng là, giấc mơ đó của nàng từ vài năm trước đã bóp vỡ từ trong trứng nước, lý do là ——con gái làm sao có thể chạy loại xe này? 
Vài ngày sau, ước mơ vĩ đại của nàng đã bị một chiếc tiểu cừu năm mươi C.C.  thay thế, à đã là nhượng bộ lớn nhất của mẹ già. 
Làm ơn! Tiểu cừu làm sao có thể cùng vũ dũng đại sói hoang so sánh?! 
Đừng nói kiểu dáng xe xấu, mã lực cũng cách xa vạn dặm, nhưng là mẫu thân  đại nhân quyền uy mới không cho rằng điều này có cái gì trọng yếu, nàng chính là không nghĩ để hàng xóm láng giềng bắt gặp nữ nhi dũng cảm  cưới trên con xe dã man, chả khác gì nam nhân. 
Nàng ước chừng khóc rống ba ngày ba đêm, mới không thể không chấp nhận sự thật này. 
Yên lặng nhiều năm lại thấy lý tưởng trước mắt, Dư Xảo Xảo quả thực hận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nga-lao-cong/2512656/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.