Từ khi quen biết đến hiện tại, hắn tươi cười với nàng, ngón tay đều có thể tính ra, nhưng là từ sau khi Trầm Tiểu Thiến xuất hiện, Bạch Chấn Hạo trở nên thực thích cười, giống như có chuyện tình khoái hoạt ảnh hưởng hắn. 
Nàng không muốn đi đoán, nhưng là, nhìn Trầm Tiểu Thiến bộ dáng mê người, lại nhìn nhìn Bạch Chấn Hạo tươi cười khác thường, Dư Xảo Xảo thật sự rất khó không liên tưởng. 
Bạch Chấn Hạo dẫn Dư Xảo Xảo đi vào sân nhảy, theo âm nhạc, dẫn theo bộ pháp của nàng. 
Giờ phút này Dư Xảo Xảo bởi vì cảm nhận được chuyện quan hệ nguy cơ hôn nhân tan vỡ, tâm thần không yên. Còn nữa, nàng vốn không biết khiêu vũ, vô luận Bạch Chấn Hạo vũ kĩ hơn người thế nào, mang kỹ xảo cao bao nhiêu thuần thục, vũ bước bọn họ trong lúc đó thủy chung là thất tha thất thểu. 
Chỉ là một tiểu tiết ngắn ngủi, nàng không biết giẫm lên chân hắn ao hiêu lần, nếu không phải hắn khí lực hơn người ổn định lẫn nhau, chỉ sợ hiện tại hai vợ chồng bọn họ đã muốn song song ngã sấp xuống ở sân nhảy. 
“Xảo Xảo, em đi học đều ở xem cá sao?” Hắn tựa hồ sắp bị vũ bước vụng về của nàng chọc giận. 
“Cái gì?” Nàng đỏ mặt, luống cuống tay chân hỏi. 
“Anh đang nói vũ đạo khóa của em. Em không phải mỗi tuần đều đi hai buổi vũ đạo khóa, thế nào ngay cả vũ bước cơ bản nhất này đều thất linh bát lạc?” Bạch Chấn Hạo nhịn không được nhíu mày nói. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nga-lao-cong/2512664/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.