Edit: Ry
Hai người đang ngồi xổm lập tức oẳn tù tì.
Tất nhiên không phải tất cả cậu ấm cô chiêu đều ngớ ngẩn như vậy.
Ít nhất thanh niên đứng ngoài cùng rất tỉnh táo.
Hắn không mua cái bánh bao 200 đồng của Lục Nhiên, mà tới siêu thị gần đó bỏ ra 2 đồng mua hai cái bánh bao, với một bao cải muối.
Nhưng hắn kẹp cải muối vào bánh bao, cắn một cái, sửng sốt hai giây.
Người này nhìn bánh bao trong tay mình, lại nhìn Lục Nhiên vẫn đang gặm bánh, quay sang hỏi Trần Thịnh bên cạnh:
"Tại sao... Tao cảm thấy bánh tao mua không ngon như của nó vậy?"
Trần Thịnh lườm hắn: "Mày thì biết cái gì, đó là một cái bánh bao hoàn hảo."
Bà Thẩm xem hết, trợn mắt há mồm.
Bà ta vừa cảm thấy thật thần kì, từ khi nào mà Lục Nhiên lại thân quen với đám công tử nhà giàu này như vậy?
Còn xoay người ta như chong chóng.
Lại vừa cảm thấy thật mất mặt.
Nó thế mà dám bán hàng trước cổng nhà họ Thẩm? Lại còn bán cái thứ bánh bao trắng rẻ rúng đó.
Có điều Thẩm phu nhân vẫn nhớ đang ở trước mặt người ngoài, tức khắc đeo nụ cười ấm áp lên.
Bà ta tiến lên, giả vờ nhiệt tình hỏi thăm: "Sao mấy đứa đứng đây hết vậy?"
Nói xong mới như vừa phát hiện Lục Nhiên, thốt lên: "Trời ơi.... Sao con lại nằm ở đây, mau vào nhà đi, bên ngoài lạnh như thế."
Không cho Lục Nhiên trả lời đã quay sang ngượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hi-sinh-nha-quyen-quy-bat-dau-noi-dien/3720220/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.