Edit: Mật Mật 
Beta: Heo Sữa 
*** 
"Anh à, đại học, không phải là mới yêu, chúng ta có thể làm không?" 
Tôi không thể ngờ rằng Chúc Tiêu Hành lại mở miệng nói với tôi chuyện như vậy, không hề khéo léo một chút nào. 
Tôi không biết phải trả lời như thế nào, ánh mắt lóe lên tia sáng chờ mong tôi không thể cho hắn một câu trả lời thỏa đáng. Đối với tôi, tôi thích cảm giác thực hơn là công cụ bị chi phối bởi tìиɦ ɖu͙ƈ. 
Tôi ngập ngừng và nói với hắn, "Chúng ta như vậy quá nhanh, tôi chưa kịp thích ứng." 
Sau đó, mắt của Chúc Tiêu Hành mờ đi vì nghe thấy câu này, tưởng rằng mất mác, tôi nhanh chóng thay đổi lời nói: "Anh chưa từng yêu, nên có chút sợ..." 
Hắn đột nhiên cười, "Em là người đầu tiên?" 
“Ừ.” Tôi không biết có phải là ảo giác của mình không, nhưng tôi cảm thấy nụ cười của hắn hơi kỳ lạ, mặc dù nó rất đẹp. 
Kết quả cuối cùng của nhiều kế hoạch, hắn cũng đồng ý với tôi, hắn nói rằng có thể đợi tôi, thật sự, hắn rất ấm áp, tôi rất vui vẻ cởi mở, không ngờ lại có một người xuất sắc và dịu dàng như vậy bị tôi lừa, còn lừa nhanh như vậy. 
Tôi chỉ không thể thả mình trong sự ngọt ngào. Hắn chu đáo không giống như một người bạn trai bình thường. Hắn thậm chí còn giặt qυầи ɭóŧ của tôi. Lúc đầu tôi khá ngại ngùng, nhưng sau này quen dần. Chúng tôi quyết định dọn ra ngoài sống chung cùng nhau trong thời gian đại học. Lúc này, tôi hoàn toàn không biết sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-mieng-la-tan/485237/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.