Edit: Mật Mật
Beta: Heo Sữa
***
Bởi vì các khóa học khác nhau, đôi khi trong lớp hắn sẽ ngồi cạnh tôi, dưới bàn học hai bàn tay mười ngón đan vào nhau, có lần giáo viên kêu tôi trả lời câu hỏi thiếu chút nữa đã bị phát hiện, tôi trừng mắt liếc hắn oán trách và hắn không biết lý do, tiếp tục giễu cợt tôi, nghiêm túc như vậy thật thú vị và kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Chúc tiêu Hành rất lớn gan lớn mật đến mức tôi không biết điều gì mà hắn không dám.
Đến trường xong về nhà, chưa ra khỏi cổng trường thì một cậu học sinh đã tiến đến gần tôi, cậu ta lóng ngóng rất lâu và không nói rõ cho đến khi tôi nhìn thấy bó hoa. Tôi tưởng cậu ta muốn tỏ tình với tôi.
Tôi vừa định từ chối một cách lịch sự thì Chúc Tiêu Hành đã lấy bông hồng từ tay cậu học sinh.
Nụ cười hoàn toàn không có vòng cung, lạnh lùng trầm mặc, “Anh ấy không thích hoa hồng do người khác tặng.” Giọng điệu khẳng định với tư cách chủ quyền.
Cậu học sinh căng thẳng đến mức miệng run lên, tôi nghĩ Chúc Tiêu Hành làm cậu ta sợ hãi, vì vậy tôi nhận lấy hoa hồng, "Đừng sợ cậu ấy không có ý gì, nếu em muốn tỏ tình, tôi đã có a bạn trai, nên không thể nhận lời, nhưng có thể nhận hoa. "
Mặc dù tôi chưa bao giờ trải qua cảm giác đau đớn khi bị từ chối, nhưng nếu từ chối trực tiếp sẽ rất xấu hổ, đầu tiên là Chúc Tiêu Hành nên không được tính, nhưng tôi không tỏ tình với hắn.
"Cám ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-mieng-la-tan/485238/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.