🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi run lên trước câu nói của lão. Lão còn muốn tra tấn gì tôi nữa? Lại còn… về phòng lão sắp xếp cho tôi? Là phòng ngủ lão định làm “phòng tân hôn” cho tôi và lão sao? Tôi chỉ biết lắc đầu vùng vẫy, trong cơn cùng quẫn gào to:



– Tôi không muốn! Thả tôi ra!



Hai gã đàn ông lại đẩy tôi đi, tôi cố gắng quay người về phía cậu cả van xin:



– Cậu cả… tôi biết cậu là người tốt… cậu đừng ép tôi phải chết được không? Cậu giúp tôi thêm một lần này, tôi xin cậu… dù tôi có phải làm trâu làm ngựa cho cậu tôi cũng cam lòng!



Anh ta im lặng, vẫn một vẻ lạnh lùng như không hề quan tâm, không một mảy may nhíu mày mặc kệ tôi bị giải đi. Lúc này đã là bảy giờ tối, người trong biệt phủ ăn cơm xong có chút thời gian rủ nhau tản bộ hóng gió sau một ngày vất vả, thấy tôi bị giải đi trong cơn gào thét van xin bọn họ liền lảng tránh sợ liên lụy. Nơi này… người rất đông, rất nhiều… nhưng thế này còn tàn nhẫn hơn là không có ai cả! Không một ai lên tiếng, không một ai dám chống đối, không ai thương xót một kẻ oan khuất đang khốn khổ như tôi. Im lặng trước cái ác chính là tội ác, tất cả những kẻ trong ngôi nhà này đều là quỷ dữ!



Gào thét đến kiệt sức, cổ họng đau rát, tôi chẳng còn sức để gào, cuối cùng lạnh băng thẫn thờ để hai gã áp giải đẩy vào trong một ngôi nhà gỗ tinh xảo nằm cách không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387057/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.