Chiếc xe vẫn lao đi như sấm chớp. Mắt tôi chợt long lên. Bắp tay trái cậu cả… máu chảy ròng ròng! Anh ta bị trúng đạn sao? Cửa kính bên ghế lái không kịp khép kín, chẳng trách… Tôi lao người về phía anh ta để nhìn cho rõ, nhíu mày nói: 
– Anh bị thương rồi! Phải cầm máu ngay thôi! 
RẦM! 
Chiếc xe trượt dốc bất ngờ, đầu xe lao rầm vào một tảng đá chắn ngay phía dưới rồi dừng lại. Tôi kinh ngạc khi bàn tay cậu cả choàng qua đầu tôi giữ chặt vào lòng, không biết vô tình hay cố ý đúng lúc tôi nhoài người nhòm vết thương phía tay trái anh ta. Lúc này… đầu cậu cả bị đập về phía trước, không chỉ bắp tay anh ta bị thương mà trên trán anh ta máu cũng không ngừng chảy. Tôi gỡ cánh tay anh ta đang giữ lấy đầu tôi để quan sát cho kỹ, tìm khắp nơi cũng không thấy có thứ gì cầm máu được, cuối cùng đành cởi áo anh ta ra thấm máu. Cơ thể đàn ông… tôi quả thực chưa từng nhìn tận mắt, lúc này đây chỉ biết đỏ mặt, lại có chút cảm thán trước cơ bụng săn chắc hằn cả múi của anh ta. 
Xung quanh bốn bề yên ắng, dường như bọn người kia không tìm được nơi này. Tôi đỡ cậu cả lên vai thoát khỏi xe, muốn tìm một nơi ẩn nấp an toàn hơn đề phòng bọn chúng tìm đến. Cậu cả thật là nặng, bình thường anh ta vốn dĩ cao lớn, lúc mất ý thức dường như càng to lớn hơn, tôi chỉ biết cắn răng đặt anh ta lên vai, hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.